Thứ Năm, 4 tháng 12, 2008

Ngày hôm qua và hôm nay

Có những giây phút của ngày hôm qua, bạn đã khóc, đã buồn, đã gần như tuyệt vọng và mất lòng tin ở một ai đó. Bạn tự nhủ với lòng mình rằng sẽ không bao giờ tin bất cứ ai nữa. Nhưng..

Trong cuộc sống, có những phút giây của ngày hôm qua, bạn muốn rời thật nhanh khỏi mái trường cấp ba, quên đi những kỳ thi trọng đại đang chờ bạn ở phía trước, quên đi những lời la mắng của thầy cô mỗi khi chúng ta làm chưa tốt “nhiệm vụ” của mình.

Nhưng có những phút giây của ngày hôm nay, bất chợt bạn cảm thấy lưu luyến khi phải chia tay với một thầy cô nào đó... xúc động bởi những lời dặn dò chân thành và tâm huyết của thầy cô trước khi chúng ta bước vào kỳ thi quan trọng nhất trong một đời người, và cảm thấy rằng ta yêu mái trường mà phút giây của ngày hôm qua, mà đã có lúc ta từng ghét bỏ nó !

Có những phút giây của ngày hôm qua, bạn cảm thấy lạc lõng giữa đám bạn bè của mình. Bạn cảm thấy như tất cả mọi người đều trở nên quay lưng lại với bạn, một cảm giác trống trải và xa lạ... tưởng chừng như mình không có bất cứ một người bạn nào. Nhưng có những phút giây của ngày hôm nay, bạn nhận ra rằng họ luôn quan tâm, che chở và làm cho bạn ấm lòng hơn. Chỉ có điều, phút giây của ngày hôm qua, bạn chưa nhận ra đó thôi!

Có những giây phút của ngày hôm qua, bạn thấy chán sự che chở của cha mẹ. Bạn muốn tự lập, muốn trở thành một "người lớn" theo đúng nghĩa - điều mà cha mẹ bạn không bao giờ nghĩ tới. Nhưng có những giây phút của ngày hôm nay, khi bạn thất bại, vấp ngã, bị tổn thương - lúc ấy bạn chợt nhận ra rằng nơi mình muốn “đến” nhất đó chính là nhà của mình - nơi ấy sẽ có những lời hỏi han ấm áp, là nơi xoá đi tất cả những vết thương lòng, và là nơi bạn mãi mãi có thể tin tưởng để gửi gắm những sẻ chia.

Có những phút giây của ngày hôm qua, bạn cảm mến một ai đó. Và tưởng chừng như cả thế giới này không ai xoay chuyển được bạn. Nhưng có những phút giây của ngày hôm nay, bạn cảm thấy thật buồn cười về tình cảm của mình ở những phút giây của ngày hôm qua, phải chăng đó chỉ là sự "ngộ nhận" bồng bột nhất thời của tuổi mới lớn!?

Có những giây phút của ngày hôm qua, bạn đã khóc, đã buồn, đã gần như tuyệt vọng và mất lòng tin ở một ai đó. Bạn tự nhủ với lòng mình rằng sẽ không bao giờ tin bất cứ ai nữa. Nhưng có những phút giây của ngày hôm nay, bạn cảm nhận rằng đang có ai đó để bạn có thể gửi gắm lòng tin thì...Tại sao lại không nhỉ!?

Có những phút giây của ngày hôm qua, bạn chán chường, mất tự tin vào bản thân vì một thất bại nào đó. Bạn không muốn bất cứ ai biết hay nhắc đến thất bại của bạn. Nhưng có những phút giây của ngày hôm nay, bạn chợt nhận ra rằng phải chấp nhận về thất bại của mình. Vì bạn đã hiểu cái nguy hiểm nhất không phải là thất bại của bạn, mà đó chính là sự "không dám thừa nhận mình đã thất bại" !

Có những phút giây của ngày hôm qua, bạn đã đắm chìm trong ký ức của ngày hôm qua - hôm qua - hôm qua... xa xôi...Tưởng chừng rằng bạn sẽ sống mãi với nó. Nhưng có những phút giây của ngày hôm nay, bạn chợt hiểu ra rằng những phút giây của ngày hôm nay đây mới chính là khoảnh khắc đang lấn chiếm một phần nào đó tiềm thức của bạn.

Vì thế, biết qúy trọng lấy thời gian bởi lẽ, Ngày Hôm Qua là quá khứ chỉ có Ngày Hôm Nay là hiện tại - là món quà, là ngày có thể thay đổi được tương lai của chính chúng ta mà thôi… (st)

Không có nhận xét nào: